BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI ( MARC LEVY)
Từ thưở hồng hoang, Thiện-Ác là hai thế lực tối cao thống trị thế giới đã không ngừng đối đầu nhau. Vì cả hai đều chưa thành công trong việc chi phối hoàn toàn số phận của nhân loại. Mỗi bên đều nhận ra rằng mình đã bị cản trở bởi đối phương trong sứ mạng biến đổi thế giới theo cách mà mình cho là mĩ mãn nhất… Để chứng thực quyền hợp pháp của thế lực xứng đáng được trị vì trên mặt đất trong thiên niên kỉ tới, hai bên đã quyết định cùng tham gia cuộc so tài cuối cùng, với các điều khoản được ấn định:
Trong thời gian bảy ngày, mỗi bên sẽ chọn ra một người được coi là đắc lực nhất trong số các thành viên của mình. Người nào thành công hơn trong việc dẫn đát nhân loại hướng về cái tốt hoặc cái xấu sẽ mang lại thắng lợi cho phe của mình và khởi đầu cho sự hợp nhất giữa hai phe. Quyền thống trị thế giới sẽ thuộc về phe thắng cuộc. Để kết thúc sự đua tranh giữa hai thế lực, Chúa Trời và Quỷ Sa Tăng đã ký một giao ước về trận thách đấu tối hậu…
Mỗi phe cử ra một đại diện xuất sắc nhất… Và Lucas và Zofia -" Hắn có bùa phép của quỷ dữ. Nàng có sức mạnh của thiên thần" sẽ có bảy ngày trên nhân gian để mang về chiến thắng cho phe mình, kết quả cuối cùng sẽ quyết định cái Thiện hay cái Ác sẽ chi phối loài người.
Chúa Trời và Quỷ Sa Tăng đã tính đến mọi nhẽ, chỉ trừ một điều…
Rằng thiên thần và ác quỷ sẽ gặp gỡ và đem lòng yêu nhau…
Với "BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI", một lần nữa MARC LEVY đã khiến ta tin vào điều không thể, dẫn dắt ta vào một thế giới hài hước mà không kém phần dịu dàng cùng những bất ngờ nối tiếp… Một màn kịch hư ảo và lãng mạn, khép lại bằng một chuyện tình.
Vâng, chân lí cuối cùng trên cõi đời này là tình yêu. "Tình yêu là điều đẹp đẽ nhất do Chúa Trời tạo ra. Tình yêu là mảnh hy vọng, là sự hồi sinh bất diệt của thế giới, là con đường dẫn tới miền đất hứa. Ta đã tạo ra sự khác biệt để nhân loại gieo trồng sự hoà hợp: một thế giới đồng nhất sẽ buồn chán đến chết đi được! Hơn nữa, cái chết chỉ là một khoảnh khắc của cuộc sống đối với những người đã biết yêu và từng được yêu." (Chúa Trời). Người có thể tìm được một nửa kia của mình sẽ trở nên thành công hơn tất cả nhân loại. Con người nếu chỉ có một mình thì chẳng ý nghĩa chút nào. Nếu như ta muốn vậy, ta chỉ việc sáng tạo ra một loại người thôi, thế nhưng chỉ khi một người bắt đầu biết yêu thì anh ta mới thực sự trở thành con người. Sự sáng tạo ra con người có thể không hoàn hảo, song chẳng có gì trong vũ trụ có thể hoàn hảo hơn hai con người yêu nhau.
"Sự tình cờ đó là hình dạng của Chúa Trời khi vi hành." Zofia-một nữ nhân viên an ninh trên bến cảng. Cô rất yêu bầu không khí trên bến cảng. Lúc nào cô cũng có nhiều việc để làm ở đây. Nơi mà tất cả những số phận khốn khổ nhất trên đời đều tập trung dưới bóng những kho hàng cũ. Những người vô gia cư chọn nơi đây làm chỗ trú thân, dù chỉ vừa đủ để che cho họ khỏi những cơn mưa mùa thu hay những trận gió lạnh băng mà biển Thái Bình Dương đổ vào thành phố mỗi khi mùa đông tới… Ngoài những lúc làm việc trên bến cảng, cô tham gia hoạt động ở nhiều hội từ thiện, dạy học ở trung tâm dành cho người khiếm thị, chăm sóc những người già và những đứa trẻ trong bệnh viện. Cô thích ở bên họ, giữa họ với cô dường như có một mối liên hệ thần kì. Zofia rất ngưỡng mộ thế giới của những người khiếm thị, rất bí hiểm đối với những người tự cho mình là nhìn rõ mọi thứ, cho dù họ lại thường mù quáng trước những điều rất cơ bản. Và đối với Zofia, chỉ có người già và trẻ nhỏ mới có khả năng nhìn thấy những điều mà rất nhiều người bỏ qua, lãng phí thời gian để làm người lớn. Trong mắt cô, " nếp nhăn của tuổi già tạo thành những nét chữ đẹp nhất viết về cuộc sống, nhờ đó trẻ thơ có thể đọc được những ước mơ”. Một tâm hồn nhân hậu, thánh thiện được ẩn giấu trong một cô gái mạnh mẽ, năng động, luôn nhiệt huyết với tất cả những công việc của mình-Zofia. Còn Lucas-một con người đối lập với Zofia, là điều trái ngược, là sự khác biệt với Zofia, là một con người bất tử lần đầu tiên có cảm giác muốn được sống. Thế giới của họ chẳng có gì chung, niềm tin của họ hoàn toàn xa lạ với nhau, văn hoá của họ lại cách biệt biết nhường nào… Bởi Lucas-Zofia, một bên là "bùa phép của quỷ dữ", một bên là "sức mạnh của thiên thần". Thế nhưng sự sắp đặt đến với những thử thách, cùng nhau đối diện với những thách thức đầy cam go mà Chúa Trời và Quỷ Sa Tăng đã tính toán, bày ra những màn kịch hư ảo mà không kém phần lãng mạn cùng những bất ngờ nối tiếp nhau đã tình cờ đưa họ đến với nhau. Zofia và Lucas- Thiên Thần và Ác Quỷ đã gặp gỡ và đem lòng yêu nhau…
Họ đã có một tình yêu thật lãng mạn, nhuốm trong những hi sinh thầm lặng cho nhau, một tình yêu có lẽ bất ngờ; song sự bất ngờ luôn tạo nên những điều thật kì diệu cho cuộc đời này. Và một tình yêu đằm thắm, say mê nhưng cũng thật thánh thiện đã liên kết hai tâm hồn tưởng chừng như đối lập, trái ngược nhau ấy. Để từ đó họ cùng một niềm tin, cùng mộ hi vọng về một cuộc sống thật hạnh phúc với tình yêu giữa họ-điều mà ta tưởng chừng như không thể: "Em đã thực hiện được điều không thể, em đã biến đổi một phần con người anh. Lúc này anh muốn tấm thân em phủ lên người anh để anh chỉ còn có thể nhìn thấy ánh sáng của thế giới khi nhìn vào mắt em. Nơi nào không có em, nơi đó anh cũng không tồn tại… Chỉ cần biết em đang ở một nơi nào đó trên trái đất này, thì cho dù ở dưới địa ngục, anh cũng coi đó là một góc thiên đường nhỏ của anh…”
Văn phong giản dị, nhẹ nhàng mà đầy lôi cuốn, cùng với cách tạo những tình huống đầy kịch tính. Ở đó nhân vật của Marc Levy hiện ra với đầy đủ tính cách và chiều sâu trong tâm hồn mình. Hơn thế, với sự tinh tế và sự dẫn dắt khéo léo, Marc Levy đã dần đưa ta vào những tình tiết thật cụ thể và sống động với những lần đối đầu thật gay cấn xung quanh những đoạn hội thoại hết sức hàm súc, đầy lí trí và vô cùng khôn khéo giữa Zofia và Lucas; song lắm lúc cũng thật dạt dào miên man với những xúc cảm tự nhiên mà lãng mạn, diệu vợi tràn ngập trong những trái tim yêu thương. Ngòi bút sắc sảo cùng với tâm hồn giàu thương yêu, Marc Levy dường như đồng cảm sâu sắc, như đang sống bằng chính tâm hồn với nhân vật mình qua từng tình huống. Lời văn dung dị mà mạnh mẽ với những triết lý vô cùng thâm thuý, đậm chất nhân văn. Nhà văn như hiểu được chân lý về lẽ sống cuộc đời và tình người với cái nhìn thật tinh tế và rất nhân hậu đối với mọi cảnh đời, mỗi số phận con người… giúp ta có những cảm nhận sâu sắc về cái Thiện và cái Ác, về tình yêu và lẽ sống trong cuộc đời muôn sắc màu này-" Chẳng có ai có thể đại diện cho một cái tốt quá lớn, đơn giản vì trái với cái xấu, cái tốt không thể định hình. Chẳng thể nào tính toán hoặc tâng bốc cái tốt mà không làm ảnh hưởng tới ý nghĩa và sự cao đẹp của nó. Cái tốt được cấu thành bởi hằng hà sa số những sự ân cần nho nhỏ, mà cứ tích luỹ dần dần, thì rồi cuối cùng, một ngày nào đó, sẽ có thể thay đổi thế giới.”
Kết thúc câu chuyện là một sự ngẫu nhiên đầy bất ngờ hay phải chăng chính cái Tốt-tình yêu-điều kì diệu nhất chỉ có ở CON NGƯỜI đã khiến Chúa Trời nhượng bộ, để loài người xích lại gần nhau hơn trong ánh sáng của tình yêu, của chân-thiện-mĩ?
" Trời tối, rồi trời lại sáng… Rồi trời tối…và thêm rất nhiều ngày trời sáng."
|